Sinh ra trong một gia đình nghèo ở xã vùng xa của huyện Bắc Bình. Tuổi thơ của em Nguyễn Trịnh Hoài Nam không được hồn nhiên như các bạn cùng trang lứa vì phải thay cha đưa đón, chăm sóc cho em gái đi học, phụ giúp người mẹ bị tật nguyền làm việc nhà. Nhưng thành tích học tập của em thì ngày càng tiến bộ, và được thầy yêu, bạn mến.
Nhiều năm qua, hình ảnh cậu học trò Nguyễn Trịnh Hoài Nam, dắt tay em gái ngày hai buổi đến trường đã quá quen thuộc với người dân ở xã Hòa Thắng. Về tới nhà, sau khi chào mẹ, Nam khẩn trương giúp mẹ vo gạo và nấu cơm.
Nguyễn Trịnh Hoài Nam là con trai đầu của anh Nguyễn Thanh Sang và chị Trịnh Thị Thu. Sau khi kết hôn, anh chị được gia đình cho một mảnh đất nhỏ để cất nhà. Sau nhiều năm lao động vất vả, vợ chồng anh Sang và chị Thu cũng xây dựng được một mái ấm riêng, vui hơn khi em gái Nam ra đời sau đó. Tuy nhiên, niềm vui ấy chỉ kéo dài trong vài năm, tới khi chị Thu mắc phải căn bệnh Lao màng não, dẫn đến teo thần kinh thị giác. Lúc đó chị Thu mới 25 tuổi, anh Sang và người thân hai bên gia đình chạy ngược, chạy xuôi kiếm tiền để chữa bệnh cho chị. Chi phí thuốc thang hơn 200 triệu đồng nhưng không cứu được đôi mắt cho người mẹ trẻ. Điều này đã làm tổn thương tinh thần cho tất cả các thành viên trong gia đình, trong đó có em Nguyễn Trịnh Hoài Nam.
Thương mẹ bệnh tật, cha lam lũ kiếm tiền; là con trai, anh lớn trong nhà nên Nam sớm có ý thức trong học tập và chủ động giúp mẹ làm các công việc nội trợ. Sáng nào cũng vậy, vệ sinh cá nhân cho bản thân và cho em gái xong, Nam chuẩn bị thức ăn sáng cho mẹ rồi cùng em gái đến trường. Mong ước của Nam là mẹ được sáng mắt, sau này lớn lên em trở thành Chiến sỹ công an để bảo vệ người dân.
Từ khi chị Thu bị bạo bệnh, gánh nặng kinh tế dồn lên vai anh Sang. Thanh niên vùng biển, ai thuê gì làm nấy, khi thì bốc vác, lúc thì làm rẫy mướn, đến mùa cá, tôm thì đi lặn, câu mực, đánh bắt hải sản cho những người trong vùng. Sáng đi sớm, tối về muộn, giờ giấc thất thường, thu nhập cũng bấp bênh.
Sống trên đời ai cũng có ước mơ, nếu người bình thường có nhiều mơ ước thì trong hoàn cảnh hiện nay, chị Thu chỉ có một mong muốn duy nhất mà ai nghe cũng đắng lòng, đó là “được nhìn thấy ánh sáng như trước kia để chăm lo cho chồng và cho con”.
Từ khi bóng đêm ập xuống cuộc đời của mẹ hiền, cuộc sống gia đình em Nam vốn khó khăn càng thêm chật vật. Tuy nhiên, chị Thu luôn động viên các con cố gắng học hành để cuộc sống sau này bớt khổ, giúp gia đình thoát khỏi cảnh nghèo. Điều chị Thu lo nhất cho đứa con trai của mình là tình trạng đau đầu thường xuyên của Nam, một trong những dấu hiệu dẫn đến căn bệnh của chị, khiến chị liên tưởng đến sự di truyền bệnh từ mình sang cho con.
Hiện nay, hai anh em của Nam đang học tại trường Tiểu học Hòa Thắng 2. Tuy cuộc sống khó khăn và bệnh tật, nhưng Nam đi học đều đặn với niềm tin sẽ giúp cho gia đình sớm có tương lai tươi sáng hơn. Để thực hiện điều đó, Nam đã và đang nỗ lực trong học tập, rèn luyện đạo đức để xứng đáng là con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan của Bác Hồ. Cô Huỳnh Thị Là, giáo viên chủ nhiệm lớp 4A nhận xét về em Nam như sau: “Đó là một học sinh chăm ngoan, lễ phép với thầy cô giáo”. Đầu năm học, nhà trường đã tặng em một suất quà, tập thể lớp còn tặng cho em đồ dùng học tập. Riêng tổ bộ môn khối 4, 5 của Trường còn trích quỹ, tặng học bổng cho Nam, nhằm “tiếp bước cho em đến trường” để động viên Nam tiếp tục chinh phục những thành tích mới trong học tập. Vừa qua, chương trình "Thắp sáng ước mơ” do huyện đoàn Bắc Bình tổ chức đã vận động các mạnh thường quân trong và ngoài địa phương tặng cho em một suất học bổng.
Khó khăn, đau khổ đã tìm đến với gia đình Nam nhưng các thành viên trong gia đình vẫn đang cố gắng vươn lên trong cuộc sống. Trong căn nhà nhỏ của gia đình Nam, không có tài sản giá trị ngoài hai chiếc giường để ngủ và tủ dụng quần áo, không có góc học tập của Nam và bé Cẩm Giang. Chỉ có những tờ giấy khen được dán khiêm tốn trên tường nhà, đó cũng là sự ghi nhận của nhà trường đối với thành tích học tập của Nam.
Đối với Nguyễn Trịnh Hoài Nam thì tình thương của mẹ, sự hi sinh của cha, cùng với tình cảm, sự quan tâm của nhà trường và xã hội là sức mạnh để em thành công trên con đường học tập.
Sau mùa mưa bão, biển Hòa Thắng dường như bình yên hơn. Chúng tôi cũng hi vọng cuộc sống của các gia đình sống ven biển, trong đó có nhà của em Nam sẽ dần bớt khổ, vì đồng hành trên con đường chinh phục ước mơ của Nam, là niềm tin, nghị lực của cha, mẹ và cả vòng tay thân ái của xã hội./.
Tương lai