Bảo vệ, chăm sóc, giáo dục trẻ em nói chung, trẻ em khuyết tật nói riêng là một trong những mối quan tâm lớn của Đảng, Nhà nước và toàn xã hội hiện nay.ở huyện Bắc Bình, việc giáo dục trẻ khuyết tật đã giúp đỡ, tạo điều kiện cho các em được sống, vui chơi, học tập bình đẳng như những trẻ bình thường.
Theo thống kê của hội bảo trợ người khuyết tật và trẻ mồ côi huyện Bắc Bình thì toàn huyện có gần 300 trẻ khuyết tật. Trong đó có nhiều trẻ em bị khuyết tật do hậu quả và di chứng của chiến tranh, nhất là nhiễm chất độc hóa học.
Bên cạnh các trẻ được đến trường để thụ hưởng một nền giáo dục chất lượng, thân thiện và bình đẳng thì vẫn còn nhiều trường hợp chưa được hưởng quyền đó. ông Nguyễn Long, trưởng Phòng giáo dục và đào tạo huyện Bắc Bình cho biết: Bằng nỗ lực bảo đảm các quyền trẻ em đối với trẻ khuyết tật và giúp các em hòa nhập vào đời sống, thời gian qua, nhất là trong năm 2014, Phòng giáo dục và đào tạo huyện đã phối hợp với các ban ngành, đoàn thể, các tổ chức trong và ngoài địa phương triển khai nhiều hoạt động thể hiện sự quan tâm đến người khuyết tật nói chung và học sinh khuyết tật nói riêng như tặng xe lăn, xe lắc, trao quà, học bổng… cho người khuyết tật, từng bước phá bỏ rào cản trong giáo dục đối với người khuyết tật, giúp các em hòa nhập vào cộng đồng.
Mặc dù đã lên lớp 4, nhưng do thị lực của đôi mắt yếu, chân và tay trái cũng yếu, nên việc học tập của em Trương Ngọc Tín, chậm hơn so với các bạn cùng độ tuổi. Là giáo viên chủ nhiệm có học sinh khuyết tật, ngay từ đầu năm học, cô Lê Thị Thảo, giáo viên trường tiểu học Hồng Thái 2 rất quan tâm đến công tác dạy học sinh khuyết tật, phải thiết kế bài giảng sao cho phù hợp với nhu cầu và năng lực của trẻ.
Còn tại cơ sở 2, trường tiểu học Hồng Thái 2, em Trần Duy Nguyễn, học sinh lớp 1D có hoàn cảnh rất đáng thương, mồ côi cha từ nhỏ, não phát triển chậm, tay thì yếu nên viết chữ không như mong muốn, tuy phát âm chưa chuẩn nhưng em Nguyễn rất ham đi học. Vì vậy, nhà trường và các thầy cô luôn tạo điều kiện để em hòa nhập với các bạn cùng trang lứa. Nhờ sự quan tâm của nhà trường, giáo viên chủ nhiệm và mô hình đôi bạn cùng tiến, mà kết quả học tập của em Trần Duy Nguyễn có phần tiến bộ, tình trạng biểu lộ những cử chỉ, động tác theo phản xạ tự nhiên của em giảm đáng kể. Em còn biết lễ phép với thầy cô, hoà nhã với bạn bè, đồng thời tham gia tốt với các bạn khi vui chơi, giải trí.
Giúp cho học sinh khuyết tật quên đi những mặc cảm tật nguyền của mình hòa nhập với cộng đồng là mục tiêu chung của toàn xã hội. Nhưng với em Mang Nghĩa, học sinh lớp 6.1 trường phổ thông dân tộc nội trú Bắc Bình là một trường hợp ngoại lệ, mặc dù bị tật bẩm sinh từ nhỏ nhưng em rất tự tin vào bản thân, sống nội trú, xa gia đình nhưng em lại từ chối sự ưu tiên của nhà trường dành cho học sinh khuyết tật. Qua tìm hiểu, chúng tôi được biết: Nghĩa rất tích cực khi tham gia các hoạt động phong trào của trường-lớp , nhất là các buổi sinh hoạt ngoại khóa, cộng với kết quả học tập của em ngày càng tiến bộ,học kỳ 1 năm học 2013-2014, Mang Nghĩa đạt 7.6, cuối học kỳ 2 đạt 8.3, kết quả học lực cả năm đạt dnah hiệu học sinh giỏi, vì vậy, c6a5u học trò này được cô Trương Trọng Hoàng Thảo giáo viên chủ nhiệm đánh giá cao.
Tục ngữ có câu: “Học thầy không tày học bạn”, điều này thật đúng với trường hợp của em Huỳnh Thị Thu Thùy ở thôn Trí Thái, xã Phan Thanh. Cơn bạo bệnh lúc em tròn 12 tuổi đã làm đôi chân em bị yếu, phải gián đoạn việc học 1 năm, rồi sau đó là các đợt chữa trị để cơ chân phục hồi, nhưng nhờ nhóm bạn cùng tiến, mà năm nào em cũng duy trì được danh hiệu học sinh tiên tiến. Qua mô hình này, chúng ta còn thấy được sự tương thân, tương trợ lẫn nhau và cùng nhau tiến bộ trong học tập của các em học sinh.
Các khuyết tật như chậm khôn, bại não là những khuyết tật về trí tuệ, bại liệt gây khuyết tật về vận động thì những căn bệnh mãn tính như suy tim, thận, ung thư cũng được xếp vào diện khuyết tật vì gậy ra sự khiếm khuyết về học tập. em Đa Thị Ngọc, học sinh lớp 8.2 trường trung học cơ sở Phan Hòa và em Đặng Đức Thịnh, học sinh lớp 11 A1, trường phổ thông trung học Bắc Bình là những trường hợp như thế.
Do sức khỏe yếu nên các em đều được nhà trường miễn học môn thể dục. Trong việc tiếp thu các môn học khác thì khả năng ghi nhớ giảm nên các em phải đầu tư nhiều thời gian hơn các bạn. khi biết mình mắc bệnh suy thận, em Đặng Đức Thịnh, học sinh lớp 11 A1, trường phổ thông trung học Bắc Bình rất chán nản và rơi vào sự lo lắng, nhưng với sự quan tâm, động viên kịp thời của gia đình và xã hội, em đã và đang nỗ lực vươn lên chính mình, cố gắng học thật tốt sau này trở thành một giáo viên để giúp đời, giúp mình.
Để trẻ khuyết tật hòa nhập với cộng đồng, thấy mình được sống, được làm việc và được đối xử như người bình thường thì việc nhà trường thường xuyên, trực tiếp trao đổi với phụ huynh về việc học tập của trẻ rất cần thiết. Thông qua các buổi tiếp xúc, các thầy cô hướng dẫn phụ huynh một số biện pháp giúp trẻ vận động ở nhà, lao động những công việc nhẹ nhàng, khi trẻ khuyết tật phụ gia đình làm được những công việc phù hợp với khả năng thì các em cũng thấy vui, nhiều bậc cha mẹ cũng được xoa dịu nỗi đau khi xã hội có sự quan tâm, động viên, giúp cho con cái của mình có sự tiến bộ về kiến thức và phục hồi chức năng.
Có thể nói, giáo dục là con đường giúp cho người khuyết tật phát triển tối đa khả năng cũng như tiềm năng cá nhân, để từ đó họ được sống với chân giá trị của mình và có ích cho xã hội. Theo cô Lê Thị Thảo, giáo viên trường tiểu học Hồng Thái 2 thì trong việc giáo dục, thì các thầy cô giáo đóng vai trò rất quan trọng vì học sinh khuyết tật giống như cái cây bị sâu bệnh, đòi hỏi giáo viên phải hết sức chịu khó, nhẫn nại, sáng tạo trong công tác chăm sóc, giảng dạy. Còn về phía ngành giáo dục, ông Nguyễn Long, trưởng Phòng giáo dục và đào tạo huyện Bắc Bình khẳng định sẽ tiếp tục quan tâm, hỗ trợ công tác giáo giáo dục trẻ em khuyết tật, tạo môi trường gần gũi, tạo điều kiện cho các em hưởng một nền giáo dục bình đẳng, thân thiện.
Tình thương là sự thông cảm, hiểu biết lẫn nhau giữa thầy và trò. Sự quan tâm, lo lắng của thầy cô làm cho trẻ ý thức hơn nhiệm vụ của mình. Nhiều học sinh khuyết tật đã tự tin, không ngừng nỗ lực phấn đấu vươn lên đạt thành tích cao trong học tập.
Theo kết luận của các bác sỹ, Nguyễn Vũ Huyền Trâm, sinh năm 1994, ở xã Bình Tân bị bại não bẩm sinh, gây rối loạn vận động. Mặc dù bị hạn chế trong sinh hoạt hàng ngày, nhưng Trâm rất ham học. Hễ có thời gian, là em lại tìm hiểu và thao tác thành thạo các chức năng của máy vi tính.
Khi chúng tôi hỏi vì sao em chọn ngành Công nghệ thông tin.Không nói rõ ràng bằng lời, em đã viết ước mơ của mình ra giấy. Đó là: trở thành kỹ sư Lập phần mềm.
Còn em Trần Duy Nguyễn, học sinh lớp 1D, trường tiểu học Hồng Thái 2 thì cho biết sau này lớn lên sẽ làm thợ điện.
Để những ước mơ của các em trở thành hiện thực, đòi hỏi các em phải nỗ lực rất nhiều. Nhưng đồng hành với tinh thần hiếu học của các em còn có sự chung tay của các ngành chức năng và của toàn xã hội. Đây cũng là cơ sở để nâng cao chất lượng giáo dục của người khuyết tật ở các điạ phương nói riêng và trong toàn huyện nói chung./.
Tương Lai