Thật bất hạnh cho em, thời gian em cần sự yêu thương, chăm sóc, chở che của mẹ nhất thì mẹ đã bỏ em ra đi vĩnh viễn khi em mới 11 ngày tuổi. Hoàn cảnh em lại rơi vào tuyệt vọng khi bố em đi lấy vợ và xây dựng hạnh phúc gia đình riêng. Số phận nghiệt ngã đối với em, cái tuổi hơn bao giờ hết cần có cha, có mẹ ở bên. Vậy mà em đã trở thành đứa trẻ thiếu vắng tình thương của cả cha lẫn mẹ. Lúc này chỉ còn mình Trúc bơ vơ sống với bà nội nghèo khó. Thấy hoàn cảnh đáng thương, chị Tạ Thị Thái Thư, là hàng xóm, đã đứng ra đùm bọc, nuôi nấng em. Cứ thế Trúc được lớn lên trong tình thương của chị Thư và sự che chở của gia đình mẹ nuôi. Cuộc sống của gia đình mẹ nuôi cũng không khấm khá bao nhiêu. Gia đình hơn 10 thành viên sống chen chúc trong ngôi nhà chật hẹp.
Dường như biết được số phận của mình, Trúc luôn nỗ lực vươn lên trong học tập cũng như trong cuộc sống. Sau mỗi giờ học miệt mài bên sách vở, em lại tranh thủ phụ giúp mẹ nuôi làm mọi việc trong gia đình như: Quét nhà, nấu cơm, rửa bát, phụ mẹ bán hàng. Với em, những khó khăn, gian nan đó cũng chính là cách để em rèn luyện bản thân, vươn lên bằng chính sức lực của mình. Đặc biệt, để không phụ lòng mong mỏi của mẹ nuôi, thầy cô, em luôn cố gắng rèn luyện, học tập chăm ngoan.
Theo cô Nguyễn Thị Mẫn, giáo viên chủ nhiệm của Trúc cho biết, em là một học sinh rất ngoan ngoãn, chăm chỉ học tập. Tuy gia đình có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn nhưng không vì thế mà em bỏ bê việc học hành. Em là tấm gương sáng về nghị lực vượt khó.
Nhận xét về cô bạn cùng lớp của mình, em Bá Thị Phương Phú chia sẻ: “Em và các bạn trong lớp rất khâm phục Trúc vì bạn ấy rất có nghị lực và ý thức vươn lên trong học tập, thường xuyên giúp đỡ bạn bè”.
Với tinh thần vượt khó, em luôn cố gắng là một người cháu hiếu thuận, một học sinh chăm ngoan trong mắt mọi người. Gia đình mẹ nuôi của Trúc coi Trúc như con, cháu ruột của mình.
Sang năm nay, là năm học cuối cấp nên Trúc càng ý thức hơn trong việc học tập của mình. Khi hỏi về ước mơ của mình, Trúc tâm sự: “ Em sẽ cố gắng học tốt để trở thành người tốt, làm một cô giáo, dạy dỗ các em nhỏ, em sẽ cố gắng làm được nhiều việc tốt giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn như em ”.
Hình ảnh cô học trò nghèo đã in sâu trong tâm trí tôi, nhất là ánh mắt và nụ cười hiền hậu của Trúc. Cuộc sống khắc nghiệt đã không cho em được lớn lên bên những người ruột thịt thân yêu nhất. Tuy thiếu thốn về mọi mặt so với các bạn cùng trang lứa nhưng em đã nỗ lực vươn lên để trở thành một tấm gương sáng cho các bạn cùng trang lứa. Với sự nỗ lực cố gắng ấy, hy vọng một ngày không xa những ước mơ của em sẽ sớm trở thành hiện thực.
Chung Diễm