Chúng tôi đến thăm gia đình hai ông bà ngoại của Oanh vào một buổi trưa. Theo bước chân của bốn ông bà cháu vào nhà, trước mắt chúng tôi là một ngôi nhà cấp 4 hiện nay đã bị sập xệ, tường nứt lớn, những thanh gỗ đã mục nát, nó có thể đổ sập bất cứ lúc nào, đặc biệt là về mùa mưa bão.
Vừa uống nước, Bà Phan Thị Giang, Bà ngoại của Oanh vừa tâm sự: “Từ ngày Ba Oanh bỏ đi, gia đình trở nên khó khăn, mọi công việc trong nhà đều chuyển sang cho người mẹ. Khó khăn chồng chất khó khăn khi cách đây không lâu, mẹ của cháu đi làm ăn xa, gửi hai cháu cho ông bà chăm sóc. Thời gian trôi qua, hai chị em Kiều Oanh lớn lên trong sự bao bọc, dạy dỗ của ông bà. Tụi nhỏ buồn lắm nhưng hoàn cảnh vầy nên phải chịu thôi, hai chị em Oanh chăm ngoan, học giỏi, gia đình khuyên hai cháu học được thì đỡ cho con sau này. Ở nhà có gì ăn nấy, lay lắt cho qua ngày vậy đó, nhưng tụi nhỏ học được thì cứ cho chứ không tội lắm. Không biết hai đứa còn được đến trường nữa hay không khi mai này tôi không còn đủ sức lo cho chúng”.
Từ ngày thiếu đi hơi ấm tình thương của mẹ, còn cha bỏ em đi biệt xứ, nhưng Oanh và em gái học cùng trường rất ngoan. Nếu ở trường em lễ phép vâng lời với thầy cô, nhiệt tình giúp đỡ và hoà đồng với bạn bè. Thì khi về nhà, em là một người cháu có hiếu với ông bà. Mỗi ngày đi học về Oanh đều giúp ông bà làm một số việc vặt. Xong việc nhà, em tự giác ôn bài học. Các năm học trước, Oanh đều là học sinh khá, giỏi. Cuộc sống quá khó khăn và khắc nghiệt như làm cho cô học trò nhỏ ấy mạnh mẽ hơn so với vẻ bề ngoài mảnh khảnh. Nhiều khi nhìn bạn bè ríu rít bên cha mẹ, em cũng thấy tủi lòng, nhưng em có ông bà, bạn bè và thầy cô yêu thương, nên theo thời gian, nỗi đau thiếu vắng cha mẹ cũng vơi dần. Oanh Tâm sự: “Em chỉ nghĩ mình phải cố gắng sống và học cho thật tốt để ông bà vui, để sau này có thể chăm sóc khi ông bà già yếu, có thể giúp đỡ những người khó khăn như mọi người đang giúp đỡ em bây giờ”…
Ở lớp, em còn luôn giúp đỡ các bạn yếu kém, vươn lên trong học tập. Với cách sống hòa nhã, thân thiện, em được nhiều bạn bè, thầy cô ở trường tin yêu, quý mến. Em Tìn Thị Mỹ Trân, bạn cùng lớp của Oanh cho biết: “Trong lớp học, Oanh luôn hăng hái phát biểu và đạt điểm cao, ngoài ra, Oanh luôn tích cực và cố gắng, nhất là thường xuyên giúp đỡ các bạn cùng lớp trong học tập để cùng nhau tiến bộ ”.
Nói về cô học trò nhỏ của mình, cô Đặng Thị Quyết, giáo viên chủ nhiệm lớp 3B, trường tiểu học Phan Tiến xúc động cho biết: “Tuy khó khăn, thiếu thốn, quãng đường đi học từ nhà Oanh đến trường khá xa, từ nhà đến trường gần mười cây số nhưng Oanh chưa bỏ học ngày nào, chưa bao giờ phải để thầy cô phải nhắc nhở về chuyện học hành...”
Khi hỏi về ước mơ của mình, cô học trò này còn chia sẻ rằng em rất thích làm cô giáo đứng trên bục giảng và nuôi dưỡng tâm hồn cho những học trò. Còn ước mơ hiện tại của Oanh là mong ông bà ngoại sống lâu với mình, mai này lớn lên em sẽ nuôi ông bà ngoại. Rồi như chợt nhớ đến hoàn cảnh thực tại của mình, ánh mắt em chợt buồn, em không biết hai chị em có tiếp tục đến trường được không khi mà hoàn cảnh ông bà quá khó khăn.
Mong sự giúp đỡ của mạnh thường quân, nhà hảo tâm để chị em Oanh vượt qua khó khăn, mọi sự liên hệ vui lòng liên lạc bà Phan Thị Giang, bà ngoại Oanh, số điện thoại: 0978516845.
Chung Diễm
Đài Bắc Bình